Ăn xong bữa tối ở nhà họ Lục. Lục Như Hoa đưa Tô Vũ về nhà.
Sau khi hai người đi, Lưu Văn Đồng cười đi đến bên cạnh Lục Tuyên Nghỉ: "Em họ Tuyên Nghỉ, em muốn giúp Lục Như Hoa tìm cháu gái bà Giang à?”
Vừa nãy lúc ăn cơm.
Lục Như Hoa đã kể cho người nhà họ Lục nghe về chỗ vướng mắc trong dự án thi công ở thôn Đông Giao.
Trước mắt, chỉ có tìm ra cháu gái của bà Giang thì công trình trường âm nhạc quốc tế mới có thể làm tiếp.
"Em á? Tại sao em phải giúp Lục Như Hoa?" Lục Tuyên Nghi nhếch môi, cô ta khinh thường cười khẩy một cái: "Nhà họ. Chúc có hợp tác với em đâu. Vả lại, em rất tò mò, Lục Như Hoa mà làm chậm tiến
độ thi công thì liệu nhà họ Chúc có nổi giận hay không."
"Ý em là, em không nghĩ Lục Như Hoa có thể tìm được cháu gái bà Giang?" Lưu Văn Đồng ý thức được gì đó.
"Hừ, một người đã mất tích mười năm, làm gì dễ tìm như thế chứ?"
Lục Tuyên Nghi lắc đầu khinh thường: "Chị nghĩ Lục Như Hoa có thể liên tục tạo ra kỳ tích thật à?"
"Cũng đúng." Lưu Văn Đồng gật đầu: "Thế thì phải xem Lục Như Hoa có dám nhẫn tâm cưỡng chế di dời nhà của bà Giang hay không rồi, cô ta không cưỡng chế di dời thì
dự án của nhà họ Chúc không thi công được, chắc chắn bà nội sẽ không vui."
"Cô ta cưỡng chế là tốt nhất, đến lúc đó xảy ra án
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-vuong-xuong-nui/3423301/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.