Biết ngay mà! Kể từ giây phút cụ lão trở thành phụ nữ trung niên cô đã không còn nghi ngờ mà chuyển sang khẳng định
Xem ra ngày tháng tới cô khó sống rồi đây!Chuyện này chưa xong chuyện khác đã ập tới. Mang theo tâm trạng không mấy vui vẻ trở về nhà
" Đi học về rồi à?". Vừa về đã có người quan tâm, hỏi thăm cô
" Vâng ". Chỉ cần nghe giọng cô đủ hiểu người đang hỏi mình là ai
Không lời hồi đáp cô bước lên phòng. Những chuyện xảy ra từ hôm qua đến nay đã khiến cô đủ mệt nên đến phòng liền lăn ra nằm
Dáng vẻ hiện tại chẳng khác gì bà cụ non. Nhắm mắt lại, " thước phim " kia lại xuất hiện
Rốt cuộc cô phải làm gì với họ đây. Trong khi họ là kẻ không dễ đối phó
Tiến chẳng được lùi cũng chẳng xong
Aaaaaaaaaaaaaaaaaa! Cứ như vầy chắc cô điên mất
Không suy nghĩ nữa! Đi ăn cơm bởi " Có Thực Mới Vực Được Đạo "
Vứt bỏ suy nghĩ quyết hành động. Cô liền thay đồ bước xuống phòng bếp
Cảnh tượng khiến cô đứng hình, gì đây ba mẹ cô hôm nay ở nhà sao? Còn chuẩn bị một bàn đầy ấp những món cô thích
Họ không đi làm sao? Hay trời mưa họ không thể đi
" Xuống rồi sao không ngồi vào bàn ăn, con đứng đó làm gì "
" Vâng ". May trí óc cô đã kịp " trở về " để trả lời mẹ mình
" Ba mẹ! Hai người hôm nay không đi làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-vuong-tuyen-vo/2911611/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.