Lang Lão Đại nhấc cây chĩa ba mà Vương Tráng làm rơi trên đất lên, thuận tay ném con nai chết lên lưng ngựa, rồi phóng ngựa theo Thạch Bắc Đẩu ra khỏi rừng.
Khi về đến nhà Vương Tráng, Vương Cường trong tay cầm cây chĩa ba đứng bên đường chờ đợi, hắn thấy Thạch Bắc Đẩu trên ngựa đang ôm đại ca, bất giác kinh hãi bước gấp lên hỏi :
- Đại ca ta sao vậy?
Thạch Bắc Đẩu vỗ vào lưng Vương Tráng, cười nói :
- Nếu một người tận hết sức lực, sẽ giống như hắn đây.
Lại thấy trên lưng ngựa của Lang Lão Đại nằm vắt ngang một con nai chết, Vương Cường lập tức đỡ đại ca xuống ngựa, cõng vào trong nhà. Phụ mẫu Vương Tráng vừa thấy cũng nhốn nháo hẳn lên, còn may bầy sói chỉ cắn xé nát quần áo của Vương Tráng chứ chưa cắn vào da thịt.
Hai lão họ Vương nghe Lang Lão Đại kể qua tình hình, không ngớt cảm tạ Lang Lão Đại và Thạch Bắc Đẩu.
Đêm nay nhà họ Vương đốt lửa thui thịt nai ngồi uống rượu.
Sau khi Vương Tráng nghỉ ngơi một đêm, thân thể vốn rắn chắc lúc này hồi phục lại sức lực, cười nói với Lang Lão Đại hai người :
- Đám sói đó từ từ tụ tập lại, lúc đầu chỉ có ba con, ta không quan tâm đến chúng cứ lo vác nai rừng về nhà. Lúc này ta mới cảm thấy không xong đành phải dựa vào vách núi chống cự, không ngờ đám sói luân phiên tấn công, ước đánh hơn một giờ, nếu không phải vì tiếc con nai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-vuong-thoa/2175230/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.