Trên sơn đạo ven rừng hoang, Kim Tiểu Sơn khép hờ đôi mắt nhìn hai người trước mặt, chàng lắc đầu không ngừng nói :
- Mi lẽ ra ở lại phủ Thượng Xuyên thu thập thi thể Âu Dương Lượng chồng mi mới đúng. Tại sao chớp mắt đã đến nơi này? Điều khiến người ta kinh ngạc là tại sao mi lại kết bè với bọn thổ phỉ chứ?
Không sai, một trong hai người chính là Đào Hoa nương tử Phương Tiểu Ngọc.
Người kia không ai khác hơn là tên miệng rộng Can Cấu Vu.
Cười hi hi, Phương Tiểu Ngọc nói :
- Kim huynh đệ, có gì đáng để huynh kinh ngạc như vậy? Âu Dương Lượng khi sống là chồng ta, chết rồi âm dương cách biệt. Đệ lẽ nào không nghe người ta thường nói: tình nghĩa phu thê như cây với chim, đại nạn đến mỗi bên đi một hướng. Hơn nữa phủ Thượng Xuyên thu thập thi thể hắn. Tại sao chúng giết người, ta lại thu thập thi thể?
Hừ lạnh một tiếng, Kim Tiểu Sơn nói :
- Tội chém đầu một mình hắn gánh lấy, luận về tội của mi còn nặng hơn hắn.
Hắn bị chém đầu, chịu nhận tội lấy một mình, còn mi vừa ra khỏi cửa nha môn đã phủi tay đi thẳng. Mi quả thật bạc bẽo!
Phương Tiểu Ngọc ngửa mặt lên trời cười ha hả nói :
- Vừa gặp mặt, hà tất nhắc làm gì chuyện cũ máu tanh, nói việc mới đi!
Kim Tiểu Sơn giận mắng :
- Việc cũ? Vừa mới không đến ba ngày đã trở thành việc cũ? Tại sao mi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-vuong-thoa/2175205/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.