Lâm Thanh Hy nắm tay Trương Hùng đi về phía cửa nhà hàng, ngoại hình và dáng người xinh đẹp của cô đã thu hút sự chú ý của nhiều người, nhưng chiếc quần đi biển và áo ba lỗ trắng của Trương Hùng lại khiến mọi người chế nhạo, anh đến một nhà hàng cao cấp như vậy mà lại ăn mặc như thế này? Không tự cảm thấy bị mất mặt sao?
Trương Hùng không quan tâm người ngoài nghĩ gì về mình. Trải qua nhiều rồi, rất nhiều việc đã nhìn tới phát chán rồi. Đẩy cánh cửa nặng nề của nhà hàng ra, một không gian rộng lớn với phong cách sang trọng mở ra trước mặt anh. Chiếc đèn chùm pha lê lộng lẫy trên trần nhà hắt ra ánh sáng nhàn nhạt, làm cho cả nhà hàng toát lên vẻ tao nhã yên tĩnh.
Tiếng nhạc saxophone nhẹ nhàng tràn ngập cả nhà hàng, lan tỏa như một làn khói vô hình, từ từ chiếm lĩnh lòng người, khiến người ta khó có thể cảm thấy căng thẳng và tức giận. Hương hoa thoang thoảng, không nồng cũng không hắc, làm dịu tâm trạng phức tạp của con người. Phục vụ lịch sự nho nhã, khách hàng yên tĩnh thưởng thức, thi thoảng cười nói nhẹ nhàng, khung cảnh đẹp đến lạ thường.
Nhìn phong cách trang trí trong nhà hàng, Trương Hùng không khỏi gật đầu, tuy không thể hiện hết phong cách tráng men nguyên bản nhưng cũng có phần nghệ thuật, có thể thấy được người điều hành nhà hàng này rất có tâm.
Hai người vừa đi vào đã thu hút rất nhiều sự chú ý, rõ ràng là phụ nữ xinh đẹp ở đâu cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-vuong-song-trong-truyen-thuyet/2717988/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.