Tống Đào vẫn đang đi trên cầu thang thì nghe thấy tiếng nói phát ra từ tầng hai.
"Mọi việc thế nào rồi?"
Giây đầu tiên Tống Đào nghe thấy giọng nói, anh ta theo bản năng giật mình, sau đó đáp: "Đã xảy ra chút chuyện".
"Phế vật!"
"Bốp!"
Kèm theo từ "phế vật", một chiếc cốc thủy tinh đã bị đập vỡ vụn dưới chân Tống Đào. Ngay sau đó, nhìn thấy Vương Vĩ trong bộ đồ ngủ đang đứng ở cầu thang, khuôn mặt bầm tím đầy phẫn uất và ánh mắt đầy tức giận: “Rác rưởi, chuyện nhỏ như vậy mày cũng không làm xong sao?"
"Cậu Vương, hãy nghe tôi giải thích", Tống Đào trông có vẻ lo lắng: "Cái này không thể trách tôi được. Mọi thứ ngay từ đầu đã diễn ra tốt đẹp. Nếu muốn trách chỉ có thể trách Lâm Thanh Hy và chồng của cô ta".
"Trương Hùng đó?", đôi mắt của Vương Vĩ đầy oán hận: "Thằng phế vật đó có thể làm được gì?"
"Cậu Vương, tại buổi họp lớp hôm qua tôi đã nghe nói chồng của Lâm Thanh Hy làm nghệ thuật, và hôm nay mọi thứ diễn ra theo đúng kế hoạch của tôi. Chính chồng cô ta đã bất ngờ xuất hiện và phá vỡ mọi kế hoạch".
“Có cứt!”, Vương Vĩ bước tới và đá mạnh vào Tống Đào.
Đối mặt với cú đá của Vương Vĩ, Tống Đào muốn né nhưng không dám né, anh ta bị đá vào ngực và ngã nhào khỏi cầu thang, cảm giác nội tạng sắp bị rơi ra ngoài vậy.
"Làm nghệ thuật? Mày mất trí rồi sao? Nó là một thằng vô dụng! Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-vuong-song-trong-truyen-thuyet/2717948/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.