Kể từ này biết mình có thai, Khiết Tử Tịnh được Diêm Thừa Ngạo dung túng vô cùng. Bất kể cô làm gì hay muốn gì cũng đều được hắn đáp ứng. Cứ thế, cũng vài tuần trôi qua, điều duy nhất khiến Khiết Tử Tịnh phiền hà chính là cái sự tăng động của Diêm Thừa Ngạo, ngày nào nhìn thấy cô, y như rằng câu đầu tiên hắn nói là: “Không biết tiểu công chúa nhỏ của ba bao giờ mới chào đời ha.”
Khiết Tử Tịnh cũng không biết hắn đã nghĩ gì nữa, rõ ràng cô mới mang thai được mấy tuần, còn chưa biết được giới tính, mà hắn cứ mặc định đứa bé là con gái. Ngày nào cũng ghé sát vào bụng cô rồi cứ “công chúa nhỏ”, “tiểu bảo bối” làm cô sởn hết cả da gà.
Nhưng dù vui là thế, mấy ngày nay Diêm Thừa Ngạo cũng có phiền não của riêng hắn. Hắn dạo này... phải ăn chay! Khiết Tử Tịnh không cho hắn động vào dù chỉ một chút. Mặc cho bác sĩ bảo không sao, nhưng vì lí do an toàn, hắn đã bị cấm. Cho nên dạo này Diêm Thừa Ngạo rất buồn, rất dễ tổn thương.
Một ngày nọ, khi Khiết Tử Tịnh cùng Diêm Thừa Ngạo đang cùng nhau ngồi tắm nắng thư giãn bên ngoài hiên nhà. Thì đột nhiên, mọi thứ trở nên đảo lộn, quãng thời gian bình yên của hai người lại một lần nữa bị xé nát.
“Xin chào Diêm thiếu gia và phu nhân, đã lâu không gặp hai người. Hai người có khỏe không?” - Hắc Vô Thường không biết từ đâu xuất hiện, y mỉm cười rồi lễ phép cúi chào.
“Chào ông, đã lâu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-vuong-so-vo/1683114/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.