Sáng sớm, ánh mặt trời len lỏi qua từng ô cửa sổ, Khiết Tử Tịnh uể oải trở mình, cô lúc này vẫn đang trong cơn ngái ngủ, chỉ vì hôm qua cô lỡ uống quá chén mà bây giờ đầu cô đang đau như búa bổ.
Diêm Thừa Ngạo đang ngồi bên cạnh đọc sách, hắn thấy cô trở mình thì liền gấp cuốn sách lại rồi đặt lên trán cô một nụ hôn, hắn ôn nhu nói: “Vẫn còn sớm, em ngủ tiếp đi.”
“Anh dậy sớm thế?” - Khiết Tử Tịnh dụi dụi mắt, cô uể oải hỏi.
“Hôm nay anh có chút việc phải làm. Cũng không liên quan đến em nên em cứ nghỉ ngơi đi.” - Diêm Thừa Ngạo vừa nói vừa ôn nhu xoa đầu cô.
“Cốc cốc cốc” Tiếng gõ cửa vang lên kèm theo giọng nói của A Loan: “Thưa phu nhân, người dậy chưa ạ?”
“Ta dậy rồi, sao thế A Loan.” .
||||| Truyện đề cử: Nàng Dâu Cực Phẩm |||||
“Người có khách ạ. Nếu người vẫn còn buồn ngủ thì thần sẽ báo lại với y.” - A Loan lễ phép nói, không khó để y nhận ra giọng điệu ngái ngủ của phu nhân mình.
“Không cần đâu, ta sẽ xuống ngay.” - Khiết Tử Tịnh trả lời, cô toan đứng dậy để xuống dưới nhưng cô vừa mới ngồi dậy thì cửa đã được mở ra, một thân ảnh to lớn từ từ bước vào, y khẽ cúi người rồi nói:
“Xin lỗi vì đã phá hỏng giấc ngủ của phu nhân. Thần là Bạch Vô Thường, được Diêm Vương phân phó đem quà đến tặng cho phu nhân ạ.” - Bạch Vô Thường mỉm cười, y tiến đến gần giường rồi dâng cho Khiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-vuong-so-vo/167872/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.