"Chán thật đấy." - Khiết Tử Tịnh thở dài, cứ ngỡ cô đã được ra ngoài chơi rồi nhưng không ngờ vẫn bị nhốt ở đây.
"Tiểu thư có muốn ăn tạm bánh quy để đỡ đói không?" - A Loan đặt nhẹ tách trà trước mặt Khiết Tử Tịnh, cô lễ phép hỏi.
"Ừm, cũng được." - Khiết Tử Tịnh gật đầu, cô liếc nhìn ra phía bên ngoài phòng ăn kia rồi lại quay sang A Loan hỏi: "Lúc nào họ cũng nói chuyện lâu vậy sao? Đã gần một tiếng đồng hồ rồi."
A Loan nhanh nhẹn lấy đĩa bánh quy hình thú đã được chuẩn bị sẵn trên chiếc xe đẩy đặt nhẹ nhàng xuống trước mặt Khiết Tử Tịnh, sau rồi cô ngẫm nghĩ một lúc rồi nói: "Tôi cũng không rõ nữa ạ, thường thì Diêm Vương rất ít khi đến đây nói chuyện cùng thiếu gia. Từ lúc tôi vào làm ở đây thì chưa lần nào luôn đấy ạ."
"Hửm, vậy sao." - Khiết Tử Tịnh vẫn giữ khuôn mặt chán nản, cô cầm một cái bánh quy bỏ vào miệng. Đột nhiên sắc thái trên gương mặt cô thay đổi hẳn, trông hệt như đứa trẻ được cho kẹo vậy: "Ngon thật đấy, hình cũng đẹp nữa. Là cô làm à?"
A Loan nhanh nhẹn lấy đĩa bánh quy hình thú đã được chuẩn bị sẵn trên chiếc xe đẩy đặt nhẹ nhàng xuống trước mặt Khiết Tử Tịnh, sau rồi cô ngẫm nghĩ một lúc rồi nói: "Tôi cũng không rõ nữa ạ, thường thì Diêm Vương rất ít khi đến đây nói chuyện cùng thiếu gia. Từ lúc tôi vào làm ở đây thì chưa lần nào luôn đấy ạ."
"Hửm, vậy sao." - Khiết Tử Tịnh vẫn giữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-vuong-so-vo/167863/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.