Khóe miệng Lưu Quang nhếch lên, rõ ràng là khuôn mặt thiên sứ, lại nở nụ cười của ác ma.
“Có nàng ở đây, từ nay về sau Mạnh Bà sẽ không bao giờ nữa lấy ta làm thí nghiệm nữa. Ai, canh Mạnh Bà …”
Trong đại sảnh, Lưu Quang cùng Tiểu Vũ mắt to trừng đôi mắt nhỏ đối diệnnhau. Chung Quỳ đứng thẳng một bên, ngẩng đầu ưỡn ngực, rất quy củ. HắcBạch Vô Thường cúi đầu đứng thẳng canh giữ ở bên cạnh, cho tới bây giờDiêm vương vẫn chưa xử lý bọn họ, trong lòng thực kích động nha.
Khụ! Diêm vương ho khan một tiếng. Một bộ khẳng khái mở miệng nói: “Bổnvương nhìn thấy dáng vẻ của ngươi có vẻ thông minh, cho nên mở lòng từbi cho ngươi một con đường sống. Ngươi có thể không cần luân hồi đi làmsúc sinh, về sau cứ ở lại Diên Vương điện của ta làm đương sai đi.”
Tiểu Vũ không rõ cho nên ngơ ngác, vốn nghĩ rằng mỹ nam này dáng vóc tuấntú, không nghĩ tới lại là một người nham hiểm như vậy. Bất giác sờ sờlên cái mông nhỏ vừa bị đá đau, nghe hắn đột nhiên thay đổi chủ ý, trong lòng bất chợt không yên.
“Cho ta lưu lại làm đương sai? Là làm cái gì vậy?”
Khóe miệng Lưu Quang nở nụ cười tà ác, giải thích nói: “Không cần làm gì,chính là cùng Mạnh Bà đi bán canh là được. Như thế khi bà ấy có ý tưởnggì mới, ách, thí dụ như nói muốn thay đổi khẩu vị nước canh gì đó, ngươi liền thuận tiện giúp bà ấy nếm thử vị là được.”
Những lời nàycủa Lưu Quang vừa ra, mọi người nhất thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-vuong-phuc-hac-vuong-phi-gay-roi/173550/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.