“Lão đại, chúng ta cũng trở về đi.”
Ánh mặt trời rải vào, Tiểu Vũ nhìn phương hướng bọn người Tiểu Thôi biến mất, chợt mở miệng nói ra những lời này.
Lưu Quang có chút kinh ngạc, hếch mày lên nghi ngờ nói: “Trở về? Hiện tại?Không phải nàng vẫn luôn kêu la nói muốn ra ngoài chơi, tại sao lại quay về? Không phải nàng sợ sau khi trở về lão già sắp chết lại tìm chúng ta gây phiền toái?”
Hắc hắc, Tiểu Vũ nhếch miệng cười một tiếng: “Ông ấy không dám!”
Ô? Nghe ba chữ này, ngược lại Lưu Quang rất hăng hái: “Ông ấy không dám??Nhưng ông ấy là Thiên đế, thế gian này cũng chưa có chuyện ông không dám làm.”
Tiểu Vũ liếc nhìn ánh mắt không tin của Lưu Quang, cũng lười cùng hắn nói nhảm. Trực tiếp kéo tay Lưu Quang che ở bụng của mình.
“Có nghe qua một câu nói, trời đất bao la phụ nữ có thai là lớn nhất chưa!Thiếp cũng không tin hắn dám làm gì phụ nữ có thai như thiếp!”
… Phụ nữ có thai?
Nụ cười Lưu Quang cứng ngắc ở trên mặt, bình thường phản ứng cực kỳ nhanh nhưng chính hắn vào thời khắc này hoàn toàn bối rối.
Tiểu Vũ thấy Lưu Quang có chút lâm vào trạng thái hóa đá, trong lòng nhất thời nổi lên vui mừng.
“Này! Làm gì mà không nói lời nào? Không muốn có đứa bé này, thiếp đi phá là được! Dù sao bệnh viện cũng gần đây.”
Những lời này vừa ra khỏi miệng, người hóa đá trong nháy mắt từ tảng đá bật đi ra.
“Đùa gì thế! Hài tử của ta nàng cũng dám phá! Nàng… nàng… nàng… khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-vuong-phuc-hac-vuong-phi-gay-roi/1623307/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.