Hứa Tiên cùng Bạch Tố Trinh lại là vợ chồng son hòa hảo như lúc ban đầu, Lưu Quang cùng Tiểu Vũ cũng ngọt ngọt ngào ngào.
Đối với việc trong phủ đột nhiên xuất hiện Lưu Quang, Hứa Tiên ngược lạicũng không hỏi gì. Dù sao ngay cả nương tử mình là xà yêu ngàn năm hắncũng đón nhận, tin tưởng cũng không có chuyện gì có thể đả kích hắn.
Vốn là cuộc sống an toàn hạnh phúc, hôm sau, lại bị một vị khách không mời mà đến phá hư sạch sẽ.
. . . . . .
“Ơ, con lừa già ngốc. Rất có bản lãnh nha, ngươi cũng tìm được nơi này.”
Tiểu Vũ trừng mắt trước khách không mời mà đến, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vẻ khiêu khích. Nàng thấy người này chỉ cần nhìn lần đầu khôngthoải mái, đó chính là cả đời không thoải mái. Thấy thế nào cũng khôngthoải mái, tốt nhất không nhìn mới thoải mái.
Ngược lại, mặt Pháp Hải bình tĩnh, không chút nào vì người váy hồng gây sự mà bị ảnh hưởng. Giờ phút này thấy nàng chính là bộ dáng thanh xà, trong lòng có chúthiểu rõ.
Hừ! Thay đổi hóa thuật, quả nhiên không phải là loài người!
Tiểu Vũ thấy Pháp Hải coi nàng như không khí, thái độ cố ý coi thường, nhất thời liền bùng lên lửa giận.
“Này! Cha mẹ ngươi không dạy ngươi không có việc gì thì đừng đập loạn cửasao? Gõ cửa lại không nói lời nào, ngươi giả vờ lãnh khốc hay là thiếunão đây? Ta thấy ngươi vẫn nên ngoan ngoãn trở về ăn chay niệm Phật gõmõ đi, đừng đi khắp nơi gây chuyện sinh sự.”
Tiểu Vũ lời nói này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-vuong-phuc-hac-vuong-phi-gay-roi/1623293/quyen-7-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.