“Lão Đại! Ta thật sự không nhịn được! Có một vấn đề ta nhất định phải hỏi ngươi!”
Tiểu Vũ lôi kéo Bạch Nhược, đi theo phía sau Lưu Quang mở miệng nói. Sắctrời đã dần dần sụp tối, thấy Lưu Quang lững thững hướng sân vắng phíatrước mà đi tới, xem ra không phải là về Địa phủ.
Nghe thấy câunói của Tiểu Vũ, Lưu Quang đi ở phía trước giơ lên khóe miệng. Nghĩrằng, nha đầu kia quả nhiên đã thông suốt, rốt cục nhịn không được muốnhỏi hắn vì sao đồng ý mua nữ tử này? Ha ha, hỏi đi hỏi đi. Như vậy ítnhất cũng có thể nhìn ra được, trong lòng Vũ nha đầu cũng có hắn.
“Có vấn đề gì liền hỏi đi, không cần ngượng ngùng rào rào đón đón.”
Ngữ khí của mỗ Quang ra vẻ bình tĩnh, kỳ thật trong lòng sớm ước gì Tiểu Vũ mở miệng hỏi.
Tiểu Vũ vừa nghe lời này, liền buông lỏng tay đang nắm Bạch Nhược, chạy chậm hai bước đi tới bên cạnh người Lưu Quang. Lôi kéo ống tay áo hắn, ý bảo hắn cúi đầu đem lỗ tai ghé lại.
Lưu Quang thực tự nhiên nghĩ,đây là biểu hiện con mèo nhỏ tiểu Vũ ngượng ngùng. Kết quả, hắn phối hợp hơi hơi cúi người xuống, ghé lỗ tai vào.
Ánh mắt Tiểu Vũ liếcchung quanh, xác định bốn phía không có người, Tiểu Hắc và Bạch Nhượccùng với Hiên Viên Thương Tử theo đuôi cũng không đi lên nghe lén. Vìthế vẻ mặt thần bí hề hề bám vào bên tai Lưu Quang nói: “Lão Đại! Saongươi có nhiều tiền như vậy? Có phải lấy trộm của công hay không?”
…
Giờ phút này Lưu Quang cảm giác, ngoại trừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-vuong-phuc-hac-vuong-phi-gay-roi/1623246/quyen-5-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.