Con mắt đỏ yêu dị, chỉ còn tàn sát.
Lưu Quang như ma thần địa ngục đi đến, rốt cuộc đã mất hết lí trí.
Giết hắn! Giết hắn!
Trong đầu hiện giờ tràn ngập đều là ý niệm này. Hắn muốn giết Dương Tiển cho dù đối phương là thần hắn cũng không ngại.
………
Lưu Quang xuất chiêu ngoan độc, ra tay không lưu tình. Thanh lợi kiếm sắc bén đến nơi nào toàn bộ nơi đó hóa thành tro bụi.
Nam Thiên môn hỗn loạn một trận, cột đá trang nghiêm bị phá hủy, tượng đắpcanh giữ môn thần cũng bị lật đổ. Nhị Lang thần Dương Tiển dần dần yếuthế, chúng thiên binh nhao nhao lui về phía sau cũng không dám tiến lênhỗ trợ.
Choang một tiếng! Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao đỡ thanh lợi kiếmsắc bén, Dương Tiển bị trúng lực đạo kia dao động một chỗ rồi ngã ngửatrên mặt đất, nắm chặt binh khí trong tay gắt gao chống đỡ Lưu Quang.
Tay phải của Lưu Quang cầm kiếm, mắt thấy chiêu thức của mình bị ngăn cản,tay trái rất nhanh đưa ra, giây tiếp theo ánh lửa tung bay thẳng hướngDương Tiển đánh tới.
Dương Tiển lập tức vứt bỏ binh khí trong tay,hai chưởng đánh về phía mặt đất rất nhanh lui về phía sau tránh thoátmột chưởng mạnh mẽ của Lưu Quang, còn chưa ổn định, vẻ lo lắng liền hiện lên, trong lòng Dương Tiển biết, lần này sợ là tránh không khỏi cũngkhông có động tác gì nữa liền như vậy nằm ngửa trên mặt đất.
LưuQuang cầm trong tay lợi kiếm hướng Dương Tiển đánh tới. Thiên binh chung quanh không khỏi hít một ngụm khí trừng lớn hai mắt, ngay cả hô hấpcũng ngưng nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-vuong-phuc-hac-vuong-phi-gay-roi/1623214/quyen-4-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.