Hẳn là Nhị Lang Thần từ đầu cũng chưa đưa mắt liếc nàng một cái, chỉ khibọn họ đi qua, Lưu Quang hung hăng trừng mắt nhìn. Thiên đế chỉ giúp hắn xóa đi đoạn trí nhớ liên quan đến Quỳnh Hoa Tiên Tử kia, nhưng về phầnLưu Quang, hắn không động tay động chân. Cho nên giờ phút này ở tronglòng Dương Tiễn, Quỳnh Hoa là ai? Hắn có lẽ không thể nhớ rõ. Nhưng LưuQuang là ai? Hắn vẫn như cũ nhớ rõ vô cùng!
Một yến hội nhàmchán, một đám Thần nhàm chán. Mỗ Vũ hai tay chống cằm, nhìn lão thầntiên, tiểu thần tiên vui cười kính rượu cho nhau, sau đó cắn quả đào. Ởtrong lòng liền trực tiếp cho bọn hắn hai chữ. Ngốc tử! Vị trí của LưuQuang cùng Tiểu Vũ tuy rằng bị an bài có chút xa. Nhưng tục ngữ nóiđúng, vàng để chỗ nào cũng đều sáng lên. À, đương nhiên. Những lời nàylà tuyệt đối không phải Tiểu Vũ nói.
Một thân trường bào màu tím, tôn lên thân hình hoàn mỹ. Lưu Quang tung vạt áo, liền tùy ý ngồixuống. Một chút cũng không để ý tới tầm mắt chúng tiên chung quanh. Bànđào trân quý như vậy, bình thường chỉ có thân phận cao quý thần tiên mới có tư cách nhấm nháp thôi. Mà Lưu Quang không chỉ là Diêm vương chưởngquản địa ngục, còn cùng Vương Mẫu, Thiên Đế có quan hệ thân thích. Chonên cũng thật tự nhiên, đào trên bàn của hắn, thực sự càng trân quý.
Tùy ý vươn tay cầm lấy, tùy ý hướng bên cạnh: “Nha đầu, nếm thử đào hôm nay cùng đào của các ngươi, xem có khác gì nhau không?”
Tiểu Vũ cũng không suy nghĩ nhiều,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-vuong-phuc-hac-vuong-phi-gay-roi/1623175/quyen-2-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.