Tiểu Vũ cậy không ra tay của Lưu Quang, không thể làm gì khác hơn là dùngđôi mắt nhỏ gắt gao nhìn chằm chằm hắn. Ngẩng lên, sử dụng toàn bộ ánhmắt để bày tỏ, về phần Lưu Quang nhìn có hiểu hay không, thì tạm thờiđừng bàn tới.
Lưu Quang nhìn thấy ánh mắt của Tiểu Vũ, cũng biếtnữ tử này khẳng định lòng tràn đầy khó chịu. Không khỏi than nhẹ mộttiếng, mở miệng nói: “Nha đầu, ngươi đừng nhìn lão đầu Thiên đế kia nhưtên ngốc, thật ra thì trong lòng hắn so với ai khác đều rõ ràng. Chuyệnđó có thể lừa gạt được pháp nhãn của hắn? Nhị Lang thần quân cùng QuỳnhHoa tiên tử kia dù ẩn nấp thế nào đi nữa, cũng có thể bị phát giác. Lãođầu kia xem ra đã hào phóng rồi, chỉ cần hai người đừng công khai, nhưvậy, hắn cũng liền mở một mắt, nhắm một mắt”
Tiểu Vũ u mê lắngnghe, liền nghe Lưu Quang nói tiếp: “Một chữ tình này hại người rấtnặng, nó không phải có thể đè nén ở trong lòng. Quỳnh Hoa tiên tử kiakhông muốn gặp nhau lại không thể ở gần nhau, theo tính tình của nàng,nghĩ tới sự việc ngày sau bại lộ, nhất định sẽ hại Nhị Lang thần. Vì vậy dứt khoát lấy mình làm kết thúc. Nhưng nàng còn chưa hiểu ở trong suynghĩ của Nhị Lang thần nàng đã ăn sâu đến cỡ nào, cũng có thể nói rằngnàng còn không hiểu rõ con người của Nhị Lang thần. Mặc dù ta cùng NhịLang thần vẫn luôn đối địch, nhưng mà ta biết, Nhị Lang thần chỉ cầnnhận định một việc hoặc là một người, như vậy hắn tuyệt sẽ không dễ dàng buông tay. Giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-vuong-phuc-hac-vuong-phi-gay-roi/1623170/quyen-2-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.