Aizzz !!! Một hồi thở dài truyền đến, Lưu Quang lắc đầu một cái, giọng manghối hận nói: “Ta thật sự nghĩ không ra. Yêu quái cùng quỷ quái ngày ngày coi chừng đại môn Địa phủ, bình thường cũng không có nghỉ phép, cũng đã khổ cực lắm rồi. Nếu sớm biết Thiên Đình có chó hoang sủa loạn, ta nênđem ống khóa của Tiểu Hắc đến. Như vậy có thể trực tiếp mang về giữ cửa, cũng khiến hai đứa bé kia thỉnh thoảng biết nghỉ phép là cái gì.”
Lời này Lưu Quang vừa mới nói ra, đã thấy một đạo bạch mang bổ tới. Tiểu Vũ vẫn còn đang kinh ngạc hết sức, chợt bị người chặn ngang ôm lấy, trongnháy mắt đã đến một chỗ khác. Còn chưa kịp có phản ứng gì, đã nghe bêntai truyến đến một câu nói nhỏ của Lưu Quang, nửa là cười nói nửa là uyhiếp.
“Nếu nàng thiếu một cọng tóc, ta sẽ dẫn ngươi đi thăm cảnh đẹp nổi tiếng Địa phủ!”
Dứt lời, áo đen lóe lên, bóng dáng Lưu Quang bỗng không thấy đâu. Tiểu Vũnhanh chóng hồi phục thần trí, mới phát giác giờ phút này hắn đang đứngtrên đại điện, trở lại nơi hắn mới vừa đứng, đang cùng Nhị Lang thầnnhìn nhau. Thấy hai hàng chúng tiên đều kinh hãi quái lạ nhìn nàng chằmchằm. Bất giác quay đầu lại, trong mắt sáng lên một bóng dáng màu vàng.Lúc này mới giật mình, thì ra Lưu Quang mang nàng tới bên người Thiênđế? Câu nói vừa rồi? Chẳng lẽ là nói cho Thiên đế nghe?
Á. . . . . . Cái đó. . . . . . Sờ sờ cái ót, có chút xấu hổ. Mặc dù là da dầy,nhưng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-vuong-phuc-hac-vuong-phi-gay-roi/1623159/quyen-2-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.