Tiếng cười ha ha truyền đến, Mạnh bà chậm rãi bước qua. Đi tới phía sau người Lưu Quang, cười gian rồi vươn tay ra, đó là một chén canh xanh mơn mởn. Da đầu Lưu Quang một trận run rẩy, nghiến răng nghiến lợi nói: “Nha đầu đáng chết! Thật không coi ta ra gì rồi !”
Mạnh bà cười hắc hắckhông ngừng, vui mừng nói: “Diêm Vương a, đều nói nàng nhịn không được,xem đi, đừng nói một ngày, chính là một giờ nàng cũng không nhịn được.A, mặc dù ngươi là lão Đại của ta, ngày thường quan hệ không tồi, chỉ là đã đánh cuộc thì phải nhận thua, đến đây đi, nếm thử chút vị nào.”
Lưu Quang lui về phía sau một bước, trán toát ra một giọt mồ hôi lạnh. Chợt thấy quỷ soa quét dọn vệ sinh đi qua, hắn vội vàng ngoắc lại nói:“Ngươi! Tới đây một chút!”
Quỷ soa kia tại Địa phủ chẳng qua là mộthạ nhân, đến Địa phủ lâu như vậy, còn chưa bao giờ đến gần Diêm Vương.Lại nhìn thấy Lưu Quang đang ngoắc ngoắc hắn, liền hưng phấn hấp tấpchạy đến.
“Lão Đại, tìm tiểu nhân có gì phân phó?”
Lưu Quang vung tay lên, “Ngươi! Đem canh này uống đi!”
Gì chứ? Quỷ sao kia nghe xong lời này, mặt suy sụp. Phải biết rằng ở địaphủ người nổi danh nhất, trừ Diêm Vương ra, người tiếp theo, không phảiChung Quỳ, mà là Mạnh Bà. Mạnh Bà danh tiếng có mặt khắp nơi, thẩm thấucác nơi trong Địa phủ. Vô luận là quỷ soa mới tới hay là Quỷ Hồn. Đều bị lời đồn đãi làm cho tim gan run sợ. Truyền thuyết, uống canh Mạnh bà,sẽ làm người đó có cảm giác sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-vuong-phuc-hac-vuong-phi-gay-roi/1623147/quyen-1-chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.