Mạnh Bà hướng Tiểu Vũ giơ ngón tay cái lên, rất là sùng bái tán thưởng nói:“Thật là Trường Giang sóng sau đè sóng trước, sóng trước biến mất trênbờ cát, nha đầu, ngươi lợi hại!”
Tiểu Vũ hất mái tóc, bản thân thưởng thức nói: ” phù ~ như vây mới tự tin!”
Một lát sau, quỷ hồn không biết từ đâu đến, đúng là lấy được cái máy éptrái cây, ngoan ngoãn đưa tới tay Tiểu Vũ. Tiểu Vũ vui cười hớn hở, đầutiên tự mình bắt lấy cái máy như ăn cướp, từ nay về sau liền bước trênmột cái tiền đồ tươi sáng rồi. Lưu Quang ở trong phòng thật sự có chútnhàm chán . Không biết tại sao, trong đầu hắn thỉnh thoảng liền nghỉ đến cái bóng dáng của tiểu nha đầu kia. Chợt đứng lên, nhíu mày lẩm bẩmchửi rủa một tiếng, chết tiệt ! Xoay người đi ra ngoài cửa, hướng cầuNại Hà mà đi. Xa xa, liền truyền đến một hồi cười đắc ý, Lưu Quang khóhiểu, núp ở một bên, len lén nhìn chăm chú hết thảy mọi thứ .
“Ngươi cũng mê manga sao?”
“Ách, đúng vậy.”
“Thích xem Tử Thần Hỏa Ảnh cùng hải tặc sao?”
“Ách. Thích .”
“Trước khi chết có dặn dò qua người nhà của ngươi kế tiếp đem đốt lễ cho ngươi không ?”
“Ách. . . . . . Cái này. . . . . . Quên mất .”
Cái gì ! ! ! Tiểu Vũ đập mặt bàn, Mạnh Bà đang ngủ gà ngủ gật một bên sợmất hồn. Giận dữ đưa ngón tay chỉ về phía bộ mặt vô tội của quỷ hồn,Tiểu Vũ bức xúc nói: ” Chuyện quan trọng như vậy làm sao ngươi có thểquên chứ ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-vuong-phuc-hac-vuong-phi-gay-roi/1623117/quyen-1-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.