Thế là cô được Bạch Vô Thường dẫn đi tới chỗ Mạnh Bà, học bà bà pha chế canh Mạnh Bà.
Thiên Vân theo sau nhìn Bà Bà pha chế, hí hửng nhìn màu sắc hai chén canh trong tay Mạnh Bà thay đổi liên tục đủ sắc màu, không khỏi hỏi:
"Bà bà ơi cái cây này là gì thế sao nó đổi màu liên tục thế."
Mạnh Bà ngẩn ra, suy tư một lát rồi nói:
" Nha đầu, ngươi có hay không nghe qua một câu nói?Bỉ Ngạn Hoa lộ nấu Vong Tình!"
" Chưa à.-. Dân nữ nông cạn mong Mạnh Bà Bà chỉ giáo"
"Theo những lời này có thể biết, nguyên liệu chế biến chính là Bỉ Ngạn Hoa rồi."
Bỉ Ngạn Hoa? À cô từng trồng nha. Cơ mà trồng có 2 ngày cây chết ỉu rồi. >< Kỳ thực không phải do cô không biết trồng đâu. Mà do... do.. do diêm vương muốn nó chầu trời đấy, đúng rồi do Diêm Vương.
Mà hồi đấy hình như cô trồng là vì hiếu kỳ, Bạn cô bảo, Bỉ Ngạn Hoa, ác ma dịu dàng.Loại hoa vượt qua tam giới, không có trong ngũ hành, sống chết ở miền cực lạc, vô hành vô diệp, rực rỡ đỏ tươi. Trong truyền thuyết đóa hoa tự nguyện đi vào Địa phủ, bị Chúng Ma sai khiến trở về, nhưng vẫn quanh quẩn trên đường Hoàng Tuyền, Chúng Ma không đành lòng, đồng ý để cho nàng nở ở trên đường, một lòng dẫn dắt cùng an ủi hồn tách khỏi Nhân Giới.Hoa như máu đỏ tươi rực rỡ, có hoa không có lá, là hoa duy nhất chỉ có ở cõi u minh này. Truyền thuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-vuong-phu-nhan-la-ta/2923520/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.