- Anh... Anh định làm gì đấy- Quần áo bị kéo rốt cuộc khiến Thiên Vân choàng tỉnh khỏi cơn khiếp hãi, nhưng hành động của hắn thoáng chốc lại khiến cô không cách nào bình tĩnh trở lại.
- Không phải là em phi lễ anh trước sao. Hơn nữa. Hình như quần áo em "ướt" rồi.-Nghĩ lại thì đúng là tại cô nổi máu mê trai trước nha. Mà chột dạ, mím mím môi,dù sao hành vi ban nãy của nàng cũng chẳng vẻ vang gì.
Thấy cô gái nhỏ có chút chột dạ thì Diêm Vương khẽ cười. tiếp tục công việc của mình,ngón tay còn dừng ở cổ áo cô. Thiên Vân kịp phản ứng mà vội vàng thụt lùi lại, dẫn đến cái nhìn chăm chăm ngờ vực của hắn.
Đưa tay sờ mũi làm giảm bớt tâm tình xấu hổ một chút, lại đột nhiên phát hiện hai tay còn dính trên ngực hắn, vừa vặn... đặt lên hai hạt đậu nhạy cảm. Vậy là trong giây phút mấy đi ý thức. Tay còn bóp hai cái.
Mới vội vàng rụt hai cái tay tạo phản về. Chớp mắt lại hơi hối hận, vì sao ư, Diêm Vương đại nhân sắc mặt trầm xuống, tầm mắt âm lãnh nhìn cô.
Thiên Vân liếm liếm môi, nuốt nước miếng, lúc này mới tìm lại được giọng nói bình thường của mình:
- À thì anh tắm đi nha. Em ra ngoài chút. Đúng rồi. Nước ấp rồi anh tắm. Em đi-Vừa nói vừa đẩy đẩy, đã thế còn phải ra sức không cho mắt mình dán lên thân hình trần trụi của hắn.
Nhìn động tác của cô muốn trốn mà vô thức nhíu mày. Lại ngước mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-vuong-phu-nhan-la-ta/2923508/chuong-13-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.