Đầu Kiều Tam hung hăng lao về phía trước, lao thẳng đầu cụng toé máu vào trán của Xích Nha, cụng vào khiến đầu Trần Duyên Thiểu Tôn toe máu, chật vật khó chịu. Lưu manh vẫn chưa lập tức báo thù rửa hận, một ngụm oán hận trong lồng ngực khiến hắn nhấn mạnh từng chữ, từ kẽ răng bắn ra một câu: "Biết không, tại Quỷ Lâm giết đại ca của ta -- thân đại ca; giờ hãy xuống địa phủ sám hối với huynh ấy đi!"
Sát khí đầy rẫy khắp thiên địa, Kiều Tam không thể dừng lại, gương mặt căng cứng, ngón tay căng chặt, chỉ nghe một tiếng răng rắc, lưu manh đã nhập ma rốt cục mạnh mẽ xé rách yết hầu của cừu nhân.
Một đám máu tươi nhanh chóng bắn ra, trong thải lâu Phong Vũ nhị cư sĩ phát ra tiếng rống giận dữ, lực lượng tán tiên ùn ùn kéo đến đầy rẫy không gian, phong toả cơ hội chạy trốn của yêu nghiệt.
Kiều Tam hai mắt đỏ lên thân hình bắt đầu di chuyển, trong nháy mắt hoá thành một trận cuồng phong màu hồng, cầm hai thanh kiếm tiên đẩy ra xa, ngay sau đó cuồng phong tái khởi, đem thân thể của Xích Nha quăng mạnh về phía Phong Vũ nhị cư sĩ.
"Yêu nghiệt, trả mạng Thiểu Tôn lại cho ta!"
Phong cư sĩ chụp lấy thi thể của Xích Nha xong, Vũ cư sĩ lại không hề dừng lại, tay giương lên, thu hồi kiếm tiên, ánh sáng chợt loé xé rách hư không, kiếm đệ nhất liền chặt đứt sự phòng thủ lỏng lẻo của lưu manh.
Sức của tán tiên Kiều Tam không thể địch lại, hắn chỉ có thể bay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-tu/1388999/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.