Linh hồn tiên pháp không làm gì được Thập Dương Châu, nhưng trên quyết đấu công kích tiên pháp, Kiều Tam mới chỉ bắt đầu tu luyện so với bậc tu chân vẫn kém xa không thể bằng được.
Một cổ gió lạnh vô hình lặng yên không một tiếng động từ tứ phía thổi đến, Kiều Tam thương thế còn chưa khỏi hẳn thần sắc lập tức cả kinh, giống như con chim sợ cành cong xoay người bỏ chạy.
Ánh sáng Quỷ Kinh biến nam nhân thành một đoàn bóng đen quỷ dị, đáng tiếc còn chưa trốn vào mặt đất, bóng đen đã bị đông cứng thành băng, một hình người bằng băng với tư thế tức cười đứng sừng sững trên cỏ.
Nơi giao giới giữa ngoại cung với nội cung, tình cảnh tương tự cũng đang diễn ra, cảnh tượng bất phân thắng bại điên đảo thị phi.
Bắc Cung Bình nhận được tin tức từ hoàng hậu, lập tức triệu tập các phái tu chân, thời gian trì hoãn rất ngắn, nhưng vẫn đến chậm hơn so với Tử Phủ thánh nữ độc lai độc vãng (đi một mình) vài bước.
Mắt thấy các phái tu chân đang chạy ào vào nội cung bắt yêu trừ ma, Lôi Hỏa chân nhân mặc dù thầm lo lắng, nhưng cũng không dám công nhiên chống lại chính đạo.
" Hi hi hi..." Đột nhiên tiếng cười mờ ảo từ bốn phương tám hướng truyền đến, chúng tu chân còn đang nhìn trái ngó phải, một cổ gió lạnh không thể chống cự đã nhẹ nhàng thổi tới.
Không gian trở nên cực kỳ khó thở, hơn mười kẻ tu chân bị thổi bay văng khỏi mặt đất, vài kẻ khổ tu pháp lực mấy chục năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-tu/1388986/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.