Ban đêm ta bị chuyện ban ngày kí hiệp nghị 'bán thân' làm cho lăn qua lăn lại cũng không tài nào ngủ được, thiên nhân giao chiến, sau khi cố gắng một hồi, thẳng đến trời tờ mờ sáng mới mơ màng ngủ. Cố tình lại có người không biết được điều này, sáng sớm đã đi phá giấc mộng đẹp của người khác. Lôi kéo chăn che đầu lại cũng không ngăn được tiếng đập cửa dồn dập, ta nổi giận một phát đá văng cái chăn, tùy tiện lấy một bộ quần áo mặc, áo quần chưa chỉnh tề ra mở cửa, lấy tư thế sư tử Hà Đông rống to:"Ngươi tốt nhất nên cho ta một lí do...gõ cửa!" Lúc ta thấy rõ người gõ cửa là ai cùng với xe ngựa quen thuộc trước đình viện ngữ khí liền có chút hữu khí vô lực*, đối phương là nha hoàn tâm phúc của lão bản tương lai, đắc tội không nổi.
[*hữu khí vô lực: bất lực]
"Sắc lang" Mộc Vân Trúc nhìn ta đánh giá một cái, lại đối với ta nói một câu đầy thù hận như thế, nói xong liền xoay người đi về hướng xe ngựa.
"......" Ta sắc lang khi nào? Ta cúi đầu xem quần áo trên người một chút, ngoại bào khoác ở bên ngoài có chút mất trật tự mà thôi, chân mang guốc gỗ, thế này lại bị mắng là sắc lang?
Mộc Vân Trúc đi đến trước xe ngựa, quay đầu lại trừng mắt nhìn lại đây một cái, mới quay đầu nói với xe ngựa:"Tiểu thư!"
Ta bất nhã ngáp một cái, nhìn theo trên xe ngựa một nha hoàn cũng mặc hồng y giống Mộc Vân Trúc đi ra, tiếp theo đến là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-tieu-nhi/190742/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.