Bạch Liêm ôm gối ôm bằng lông thuần thiên nhiên mới ra lò, vui tươi hớn hở trở về phòng, nghĩ rằng đêm nay rốt cục có thể ôm gối ôm thoải mái tiến vào giấc ngủ làm mộng đẹp.
Có lẽ là quá mức cao hứng, Bạch Liêm vui quá hóa buồn, đẩy ra cửa phòng nhìn đến thân ảnh màu trắng quen thuộc ngồi ở trước đài trang điểm, kinh ngạc một chút, giơ lên tươi cười xán lạn, cao hứng chào hỏi:"Đại lão bản, ngươi đã trở lại!" Nói xong mới chuẩn bị đi vào, nửa chân mới đưa đến cửa đã "ầm" một tiếng ngã xuống nằm úp sấp trên đất, đau đến nhe răng nhếch miệng.
Bạch Liêm té trên mặt đất thở ra một hơi, trong lòng tự an ủi cũng may sàn không cứng rắn còn có tấm thảm, nhờ có gối ôm to lớn dưới thân, cằm không đập xuống đất.
Tiêu Ảnh Nguyệt nghe được thanh âm của Bạch Liêm, vừa xoay người còn không kịp thấy rõ nàng đang ôm cái gì trong lòng, trước hết nhìn đến nàng đột nhiên té lăn trên đất, tạo ra một tiếng động rất lớn. Nhìn thấy như vậy, cho dù ngày thường nàng có lạnh nhạt như thế nào đi nữa, này cũng sẽ vì tình trạng đột nhiên phát sinh mà hơi ngây ra một lúc. Thời điểm hoàn hồn nhìn đến người nọ còn quỳ rạp trên mặt đất, không chút nghĩ ngợi liền buông vải bông đang cầm trên tay, đứng dậy khẩn trương bước nhanh đi qua lo lắng hỏi:"Nằm úp sấp trên đất thực thoải mái sao, còn không đứng lên?" Nói xong ngồi xổm xuống, đưa tay đỡ người đang quỳ rạp trên mặt đất đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-tieu-nhi/1421212/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.