"Tiểu Nhị Nguyệt, đến đây, ca ca mang ngươi đi ra ngoài." Ôm lấy tiểu Nhị Nguyệt được Cầm Thư nắm đi vào. Trong khoảng thời gian này bởi vì Tiêu phu nhân cùng nhóm di nương người người đều cướp đem tiểu Nhị Nguyệt ôm đến sân viện của các nàng chơi đùa, ta đến Tiêu phủ mấy tháng, cũng chưa hảo hảo ôm qua tiểu Nhị Nguyệt, nhịn không được ôm lấy mà vui vẻ nói to.
"Ca ca." Tiểu Nhị Nguyệt cười trốn.
"Tiểu Nhị Nguyệt, có nhớ ca ca hay không?" Nhịn không được lại ở trên mặt trắng noãn nộn nộn hôn một cái.
"Nhớ, ca ca." Tiểu Nhị Nguyệt ở trong lòng ta trốn tránh tập kích của ta, cười khanh khách không ngừng
"Nhớ nhiều bao nhiêu?" Mấy tháng này thân thể tiểu Nhị Nguyệt lại cao thêm, xem ra mấy tháng này phu nhân và nhóm di nương trong phủ đối tiểu Nhị Nguyệt đều là sủng ái có thừa, nuôi so với trước kia càng thêm thủy nộn.
"Nhớ tỷ tỷ xinh đẹp." Tiểu Nhị Nguyệt trực tiếp không quan tâm đề tài của ta, ngược lại đối với đại lão bản phía sau ta mở ra hai tay nhỏ bé, bộ dáng muốn ôm một cái.
"Ngạch...." Ta quay đầu nhìn đại lão bản bởi vì lời nói của tiểu Nhị Nguyệt mà mỉm cười đứng dậy đi tới, cho dù tươi cười trên mặt nàng rất tốt xem, cũng vô pháp làm cho ta bỏ qua sự thật giờ này khắc này nàng là "địch nhân" của ta.
"Tiểu Nhị Nguyệt" Đại lão bản mỉm cười đứng dậy đi tới, ôm lấy tiểu Nhị Nguyệt từ trong lòng ta.
"Tỷ tỷ xinh đẹp" Tiểu Nhị Nguyệt thực nhu thuận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-tieu-nhi/1421190/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.