Trải qua mười ngày ra roi thúc ngựa, một bên thì hỏi đường một bên thì lên đường, cuối cùng Phó Vân Mặc cũng tới được dưới chân núi Thiên Duyên phái, chỉ là lúc nàng đang tính đi lên Thiên Duyên phái, lại bị ngăn cản.
"Vị tỷ tỷ này, ta muốn cầu kiến Mạc chưởng môn."
Đệ tử thủ vệ xem xét Phó Vân Mặc, là gương mặt trương sinh*, tựa hồ chưa từng gặp qua trên giang hồ, liền nói: "Chưởng môn đang bế quan, mời trở về cho!"
*张生面孔 – Trương sinh diện khổng: Gương mặt xa lạ, không quen biết.
Phó Vân Mặc hơi chau mày lại, nói: "Vậy nhờ tỷ tỷ thông báo một tiếng với Văn cô nương hoặc Gia Cát cô nương, có Phó Vân Mặc cầu kiến."
Phó Vân Mặc cảm thấy chính mình vẫn rất không biết xấu hổ, tuổi tác của bản thân so với hai người thủ vệ còn lớn hơn, nhưng vẫn gọi các nàng ta là tỷ tỷ.
Phó Vân Mặc? Hình như có nghe người nào đã nhắc qua rồi...
Cứ luôn suy nghĩ mãi, một thủ vệ ở trong đó vẫn quyết định đi tìm Văn Nhược Nhàn, mà Văn Nhược Nhàn vừa nghe thấy Phó Vân Mặc, lập tức chạy ra tới, lúc nhìn thấy Phó Vân Mặc, tựa hồ giống như thấy cứu tinh.
"Phó cô nương!"
Văn Nhược cũng không còn quan tâm đến lễ nghĩa, trực tiếp kéo lấy tay của Phó Vân Mặc: "Một năm qua, ngươi đã đi đâu, ngươi có biết Chưởng môn vẫn luôn đi tìm ngươi hay không?"
Văn Nhược Nhàn giống như có chút hấp tấp, ngày thường vẫn chưa từng xảy ra, Văn Nhược Nhàn ở rong mắt Phó Vân Mặc, trước nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-tieu-nhi-cung-nu-ma-dau/1368488/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.