*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Phó Vân Mặc giãy dụa vài cái, trong tim đập loạn nhịp, mười ngón tương khấu, có phải hơi..."
************************
Phó Vân Mặc nhìn gói giấy dầu kia, lại nhìn nhìn Dạ Khê Hàn, người nọ lại nhắm mắt lại luyện công.
Nàng khẽ meo meo (nhẹ nhàng) mà đi qua, sau đó duỗi tay cầm lấy gói giấy dầu, mở ra, quả nhiên có ba cái bánh bao thịt lớn, chỉ là đã nguội rồi.
Bụng đói của nàng kêu vang mà cầm lấy một cái trong đó, thời điểm đang muốn cắn một miếng lại nhìn thoáng qua Dạ Khê Hàn, rũ mắt suy nghĩ, vẫn là mở miệng: "Ngươi...không ăn sao?"
Phó Vân Mặc không chớp mắt nhìn Dạ Khê Hàn, lại không có cách nào từ sắc mặt bình tĩnh của nàng ấy nhìn ra được cái gì, hồi lâu, chỉ thấy nàng ấy lắc đầu, thở dài: "Ta bị thương, không thể ăn thịt." Tuy rằng Phó Vân Mặc không rõ cái logic này, tại sao bị thương thì không thể ăn thịt, chẳng lẽ là sợ thân thể tăng cân sao?
Phó Vân Mặc không có nghĩ nhiều, cắn một miếng rất lớn, da mỏng nhân nhiều, bánh bao nhân thịt của trà lâu này cũng xem như là có lương tâm.
Í...không đúng...
Phó Vân Mặc quay đầu nhìn về phía Dạ Khê Hàn...
Lúc sáng nàng ấy nói bản thân không thể ăn thịt, vậy mấy cái bánh bao thịt này đều là mua riêng cho mình sao?
Trong lòng Phó Vân Mặc nơi mềm yếu nhất trong nháy mắt bị đánh động, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-tieu-nhi-cung-nu-ma-dau/1368449/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.