*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Cái này quả thực giống như là [Lăng Ba Vi Bộ] kết hợp cùng [Qùy Hoa Bảo Điển]"
***************
Thẳng đến buổi tối cùng ngày, Dạ Khê Hàn cũng không có sai người mang cơm đến cho hai người, mà Phó Vân Mặc cùng Nam Côn Luân đã đói bụng đến mức bụng dán phía sau lưng, một trận tâm phiền ý loạn, luyện công cũng luyện không nói nữa.
"Nam Côn Luân...Ta coi ngươi về sau có còn dám ăn cá mặn hay không..."
Cư nhiên dám khiêu khích nữ ma đầu, Nam Côn Luân này thật sự là chán sống rồi, đã vậy còn liên lụy mình không có cơm ăn.
"Không dám...Cá mặn không thể ăn, ăn đến đau khổ."
Nam Côn Luận dù có đói cũng không muốn ăn cá mặn, thật sự là quá mặn, hơn nữa con cá mặn này còn phải dùng để ngụy trang, không thể ăn.
"Hiện tại có cái gì đó để ăn tốt rồi, còn thảo luận ngon hay không ngon nữa..."
Phó Vân Mặc mắt trợn trắng, đã đóng bụng đến kêu ùng ục, vậy mà nơi này trừ bỏ rơm khô, gián và chuột, cái gì cũng không có, đúng rồi, đêm qua đưa tới một chén nước cũng uống hết rồi, nguyên ngày nay cũng chưa uống nước...
Phó Vân Mặc ngã người vào đống rơm khô, nhắm mắt lại muốn ngủ, cuối cùng thời điểm đói khát, ngủ rồi liền không cảm thấy đói bụng....không ngừng đói, còn khát nữa...
Nhưng vào lúc này, cánh cửa sắt kia mở ra, Phó Vân Mặc vốn dĩ đã sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-tieu-nhi-cung-nu-ma-dau/1368443/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.