*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Ta thật sự không có lừa ngươi...." Phó Vân Mặc đau đến đầy mồ hôi lạnh
*************
Phó Vân Mặc bị đánh bất tỉnh, người kia như thế nào ra tay bản thân cũng không phát hiện, chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm liền mất đi tri giác.
Chờ nàng lần thứ hai tỉnh lại, đã là trong một phòng giam âm u, phía trêи tường bên trong nhà tù có gắn một cây đuốc, ít nhiều làm cho nhà tù này có vài tia ấm áp.
Nhưng ở hoàn cảnh ẩm ướt dơ bẩn như vậy, ngẫu nhiên còn có thể nghe thấy tiếng "chít chít" từ lũ chuột, Phó Vân Mặc thần kinh một chốc liền căng thẳng lên, xem xét bốn phía, tay nải của chính mình đã không còn, ngay cả Nam Côn Luân cũng không ở đây, trong lúc nhất thời sợ hãi xứng đáng với tri giác nàng sở hữu.
Nàng nhanh chóng đứng lên, nàng không sợ chuột, nhưng ở chỗ này ngoại trừ chuột, nhất định còn có gián, nàng cực kỳ sợ gián.
Nàng vọt tới cửa nhà từ, bên ngoài một người cũng không có, trong lòng nàng sợ hãi, nhẹ giọng mở miệng: "Nam Côn Luân?"
Nàng muốn biết Nam Côn Luân có ở đây hay không, nếu Nam Côn Luân có ở đây, ít nhất có thể cùng nàng chia sẻ cảm giác sợ hãi như hiện tại làm nàng sắp hít thở không thông rồi.
Nhà tù trống rỗng chỉ có thanh âm của mình quanh quẩn, Phó Vân Mặc bỗng nhiên cảm thấy càng thêm sợ hãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-tieu-nhi-cung-nu-ma-dau/1368440/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.