Chương 4:
"Chết tiệt."
Bên ngoài đình nghỉ chân, hương cỏ xanh tỏa ngát khắp trời.
Rõ ràng là khí trời trong lành, ánh nắng tươi sáng vậy mà luôn có mấy con rệp đi quấy rối người khác. Sùng Lợi Minh vô cùng khó chịu.
Vài kẻ vạm vỡ chẳn đường một tiểu thư sinh tay trói gà không chặt. Tiểu thư sinh kia sợ tới mức cả người run lẩy bẩy, ra sức lùi về phía sau. Hán tử đầu lĩnh mặc một chiếc áo ba lỗ giống như tên kéo xe đầu đường. Hắn dồn thư sinh đến dưới gốc cây to, sau đó tiến lên vài bước đưa tay nhấc đầu thư sinh nọ đặt lên trên cây, thư sinh đau đến nỗi hét to.
"Không phải chỉ có ít tiền như vậy đâu nhỉ? Đại thiếu gia, chẳng lẽ lời ngày hôm qua ta nói cũng chỉ là gió thoảng qua tai? Hả?"
"Oái." Tên thư sinh bị ấn phát đau.
Hán tử không kiên nhẫn hét lên:
"Mẹ nó, tiểu tử ngươi muốn con mẹ nó đùa giỡn bọn tao sao? Bọn tao giống ăn xin lắm à!"
Tiểu thư sinh răng hàm run lên lập cập, sợ rằng một lúc nữa liền hôn mê bất tỉnh. Hán tử bộ dáng hung thần ác sát kia dồn lên, đáng muốn nói chuyện thì một bàn tay đeo bao tay da màu đen không nặng không nhẹ khoác lên vai hắn tử, phía sau truyền đến một giọng nói phóng lãng:
"Này ~ Nhờ chút."
Hán tử giận tím mặt xoay người chửi ầm lên:
"Thằng khốn nào, không nhìn thấy lão tử đang bận sao?"
Người đi tới một bộ trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-the-phien-chi-tan-thanh-nien/2480691/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.