Đã mấy ngày nay chưa từng trở về Quan Hạ phủ trước khi trời tối, lúc này Liễu Mộc Vũ không còn quan tâm Phạm Viêm Bá vẫn đang ở trong phủ, chạy thẳng vào nội viện, chỉ muốn mau chóng thu dọn hành lý để tìm đá, không ngờ vừa vào sân, đã thấy Phạm Viêm Bá cầm một chiếc chong chóng nhỏ chơi đùa cùng Tiêu Ế, còn mẫu thân đang ngồi ỏ ngoài hiên nhàn nhã khâu đế giày.
“Tiêu Ế!” Liễu Mộc Vũ vừa sợ vừa giận, chỉ qua mấy ngày, Phạm bá vương đã mua chuộc được mẫu thân và con trai rồi?
Tiêu Ế nhìn thấy Liễu Mộc Vũ, đung đưa chiếc chong chóng rồi cười tươi bổ nhào đến.
“Mẹ!”
Giọng nói mềm mại trong trẻo rơi vào tai Liễu Mộc Vũ, lại y như tiếng sấm sét!
“Con! Con vừa gọi ta là gì?”
Nhìn thấy vẻ mặt kinh hãi của Liễu Mộc Vũ, Tiêu Ế sợ đến nỗi “Oa!” một tiếng khóc toáng lên.
Phạm Viêm Bá vội vàng đến gần bế đứa bé: “Ngươi lớn tiếng như vậy để làm gì? Dọa trẻ con rồi đấy!”
Liễu mẫu cũng bị kinh động, tuy rằng vì nghễnh ngãng nên không nghe rõ là chuyện gì, nhưng nhìn thấy cháu ngoan đang tủi thân nằm khóc lóc trong ngực Phạm Viêm Bá, mà con mình thì đang mang vẻ mặt hung tợn, cũng tới khuyên giải.
“Đây là làm sao thế? Mộc Vũ, Tiêu Ế vẫn còn là trẻ con, có gây ra chuyện lớn gì, con khuyên bảo nó là được rồi!”
Liễu Mộc Vũ sắp ngất đến nơi, sao lại giống như mẫu thân và con mình chỉ trong mấy ngày đã biến thành người thân của Phạm Viêm Bá,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-the-he-liet/585041/quyen-4-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.