Edit: Tuyết Liên
“Cô.... Đang làm gì?” Vừa mở mắt vẫn hơi buồn ngủ Đỗ Vịnh Duy lười biếng đi bước dài ra khỏi gian phòng của mình, ngay lúc đó thấy trên ban công 1 bóng dáng khéo léo kia hắn hoàn toàn bị thức tỉnh, hắn là không phải còn ở nằm mộng.
Trên ban công Tống Mật Nhi đứng ở trên ghế, đang ra sức, nghiêm túc lau cửa sổ thủy tinh, thấy hắn trong nháy mắt, lại cười nhẹ nhàng
“Không thấy sao? Tôi ở quét dọn.”
Hắn không có cận, đương nhiên nhìn thấy nàng là quét dọn!
Mấu chốt là nàng tại sao mặc đồ như tiểu người hầu quét dọn!
“Cô bị sốt sao?” Đỗ Vịnh Duy như cũ không hiểu tình trạng hỏi.
“Anh mới sốt!” Tống Mật Nhi một bộ tức giận vì kẻ không thưởng thức kia thốt ra, ngay tại lúc nghĩ đến mục tiêu của mình cuối cùng thu lại vẻ mặt, lập tức lại cố làm vẻ nhăn nhó nói:
“Tôi không có nha, tôi chỉ là cảm thấy ở nhà của anh ăn không ở không, cung cấp tư liệu sống miễn phí co tôi nên tôi có chút ngượng ngùng, sở dĩ chủ động quét dọn để báo đáp anh thôi.”
Nếu nàng đều biết không biết xấu hổ, tại sao còn phải buổi sáng tinh mơ tới để cho hắn bị đánh vào thị giác, nghĩ lại…hắn có chút bừng tỉnh hiểu ra, nàng sẽ không phải là...
Đỗ Vịnh Duy đáy lòng bật cười, tối hôm qua còn đang suy nghĩ cô gái sẽ tự cho là đúng kia dùng chiêu gì quyến rũ hắn, không ngờ nàng thật đúng là đánh nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-tam-yeu-dua-gion/2406933/chuong-5-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.