Tiệc tối còn chưa kịp ăn xong, Lâm Triêu Hi sai hạ nhân mang chút đồ ăn đến, nhốt mình trong phòng mồm to nhai thịt mồm to hớp rượu, không hề có chút hình tượng thục nữ hay bà lão nào, nhưng không biết vì sao chính là ăn không biết vị.
Ăn miếng thịt béo thế nhưng lại có thể nhớ tới xúc cảm của làn môi mỏng kia, nàng ác hàn run lên nổi da gà, thầm than mình thật sự là nội tiết không điều hòa, lại đối oa nhi này nổi lên sắc niệm. Thanh tâm quả dục như ta, thanh tâm quả dục như ta……
Ngủ hết một giấc hết buổi chiều tỉnh dậy, đến buổi tối thế dĩ nhiên hoàn toàn không có buồn ngủ, nàng ở trong phòng đạc lai đạc khứ (đi đi lại lại) cho tiêu thực, thỉnh thoảng nằm ngửa ở trên giường thử nhắm mắt dưỡng thần một chút, lại càng lúc càng có tinh thần, trong đầu không ngừng tái hiện cái loại tiếp xúc mềm mại kia, chân thực giống như có thể chạm đến được, ** khổ đoản biến thành tĩnh dạ khổ trường *….
“Đông đông đông….” Có tiếng gõ cửa! Lâm Triêu Hi lập tức đứng dậy chạy đi mở cửa.
Bóng đêm ngưng trọng , ánh trăng thiểu lộ đầu cành, màu bạc trắng của ánh trăng trong suốt, cùng trường bào của hắn hòa lẫn vào nhau. Người nọ ngọc diện thanh tú (khuôn mặt thanh tú như ngọc),mặt mày nhu hòa, bên môi chứa đựng một tia cười nhạt, giống như hoa sen mở ra, làm cho người ta cảm thấy không khỏi thoải mái.
“Con ta chính là có chuyện gì?” Lâm Triêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-phu-nhan/2006042/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.