Giống như là mơ một giấc mộng dài, nàng nằm trên một chiếc giường ấm áp, ngửi thấy hương thơm nhàn nhạt của hoa lan, như ru người yên ổn ngủ say, Lâm Triêu Hi không nhịn được kề sát vào nơi đó, sau đó mỉm cười tiếp tục ngủ.
Lâm Đường Hoa cười nhẹ, ôm chặt người trong ngực, tiếp tục bay vùn vụt. Khinh công của hắn cực tốt, bay rất vững vàng, mây khói mông lung ôm trọn cây rừng trùng điệp, chân hắn chạm đất, nhẹ nhàng đáp xuống.
Nơi này là một nhà gỗ, nơi thợ săn ở tạm thời, hiện giờ đã sắp tối, Lâm Đường Hoa quyết định ở tạm chỗ này.
Trong phòng phủ một lớp bụi, hắn hơi cau mày, đặt Lâm Triêu Hi trên một tảng đá lớn. Hắn từ trong tay áo móc ra một viên thuốc đưa vào miệng nàng, nàng theo bản năng cự tuyệt, ngậm miệng thật chặt. Lâm Đường Hoa nhẹ nhàng nắm cằm của nàng, đem thuốc bỏ vào trong miệng nàng, sau đó liền đặt môi lên. Cảm giác có thứ mềm mại ấm áp, Lâm Triêu Hi buông lỏng cảnh giác, Lâm Đường Hoa nhân cơ hội dùng lưỡi đưa thuốc vào trong, sau đó nâng đầu nàng lên, viên thuốc liền theo cổ họng trôi xuống.
“Khụ khụ. . . . .” Lâm Triêu Hi tỉnh dậy, trước mắt mơ hồ, sau khi thấy mặt mũi của người nọ, muốn nhào tới gào khóc giống như thấy người thân xa cách đã lâu, nhưng là nàng rất nhanh tìm lại lý trí, việc này tức là sao? Chẳng lẽ thân phận mình ngụy trang bị hắn phát hiện?
“Ê. . . . .” Lâm Triêu Hi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-phu-nhan/2006012/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.