“Tiểu thư.” Thiên Vân uất ức rơi lệ: “ Nữ nhân đó làm càn như vậy, Lâm công tử vẫn bên vực ả ta như thế! Nô tỳ tức không chịu được, đây không phải là nhắm vào tiểu thư sao?”
Phùng Tích Viện đang đánh giá các lễ vật mừng thọ được đưa tới chúc mừng, nàng ta đang vuốt ve một cây tơ lụa thêu tinh xảo, cười như không cười nói: “Kẻ ti tiện tự nhiên có phương thức thức ti tiện giải quyết, không cần làm hỏng ngày vui mừng hôm nay mới tốt.” Nói xong, ả cầm lên cây kéo ở một bên vèo một cái cắt bỏ đi tấm vải thêu.
“Tiểu thư, đây chính là vải thêu thượng hạng Vân Nam mà!” Thiên Vân kinh ngạc ngăn cản.
“Loại đồ vật này lúc nào muốn mà chẳng có, Phùng gia ta còn thiếu đồ nát vụn này sao?” Phùng Tích Viện để cây kéo xuống, thoáng cái xé tan tành mảnh vải thêu rồi cất giọng nỉ non: “Không biết Trác ca ca tặng gì cho ta nhỉ.”
Thiên Vân cười lấy lòng: “Lâm công tử nhất định sẽ tặng đồ đặc biệt cho tiểu thư, ngài cùng Lâm công tử có thể nói là thanh mai trúc mã, lão gia đối với hắn tốt như vậy mà. Đã sớm đối đãi như là con rể rồi, không phải tiểu thư muốn xuất giá gấp đấy chứ?”
Phùng Tích Viện liếc ả ta một cái nói: “Ngươi biết cái gì, Trác ca ca chỉ có thể là của ta thôi, sớm hay muộn cũng không sao, ngược lại thật ra ta không hề nóng nảy.”
“Nô tỳ cảm thấy ả tỳ nữ kia hình như không đơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-phu-nhan/2005941/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.