Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Hai tháng này bình tĩnh khác thường, cũng làm cho Lâm Triêu Hi chán muốn chết. Nàng bắt đầu hoài niệm thời buổi rối loạn vừa rồi, có rất nhiều kẻ địch có rất nhiều cuộc gặp gỡ ly kỳ, mà bây giờ chỉ đi dạo trong Lâm gia, ngay cả ổ kiến nàng cũng sắp đào luôn, thời gian nhàn rỗi không cách nào cho hết.
Ngược lại ba nhi tử rất bận rộn, cũng không biết bận rộn cái gì suốt cả ngày.
Có một ngày, nàng đi tìm đứa con lớn nhất, nhìn Lâm Thành Trác vững vàng múa kiếm trên không, quát to một tiếng ‘Hay’ sau đó mặt dày mày dạn muốn học kiếm. Nhưng ba phen bốn bận thiếu chút nữa kéo cổ của mình xuống liền quả quyết bỏ đi.
Có một ngày, nàng đi tìm đứa con thứ hai, nhìn thấy hắn đề một nét miêu tả là có thể họa lên một bức tranh sơn thủy sinh động như thật, nhất định lấy một cây bút lông sói thượng hạng đến bái sư học nghệ. Cuối cùng làm cho mặt của nàng đầy mực nước còn trên giấy là những con rùa đen đủ dạng lớn nhỏ.
Rồi một ngày khác, nàng đi tìm đứa con thứ ba, vừa vặn hắn lại không có ở trong phòng. Tò mò lục lọi xem đồ của hắn, lúc mở tủ quần áo ra nàng nháy mắt hóa đá, không ngờ Lâm Phượng Âm có nhiều quần áo như vậy. Nàng ba chân bốn cẳng mặc thử, cuối cùng khiến cho một phòng bừa bãi lộn xộn cả lên. Thật sự bị Lâm Phượng Âm bắt được, trừng phạt nàng trải giường chiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-phu-nhan/2005933/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.