Kế hoạch học tập bơi lội được dự tính trong hôm nay lại bị Tiểu Tịch cực kỳ thông minh đánh vỡ, nàng cảm thấy thành công hết sức. Vì vậy, một tháng buồn khổ tích tụ cũng thành hư không, đi dạo trên tuyết mùa đông ở trong sân vắng.
Lâm Phượng Âm vất vả bên ngoài cả một ngày lúc đi vào hậu viện liền bị định trụ, cô gái mỉm cười mặc váy áo màu vàng ánh trăng, bên ngoài khoác áo choàng lông cáo đỏ rực phi thường xinh đẹp, tóc chỉ đơn giản dùng dây cột lại cột ở phía sau còn thắt nơ con bướm. Nàng đứng trên mặt tuyết, phía sau thấp thoáng ánh nắng chiều rực rỡ, nàng đuổi theo bụi cây xanh um quanh năm, không biết là đang suy nghĩ gì, thỉnh thoảng còn che miệng cười khẽ.
Khóe miệng của hắn cũng không tự giác mà nhếch lên, một ngày mệt mỏi cũng vì nụ cười kia mài cho tan tành mây khói.
“Đang suy nghĩ gì đó?” Lâm Phượng Âm đi tới, không tiếng động đạp lên tuyết, nhưng ở sau lưng là một dãy dấu chân nhàn nhạt.
Tâm tình Tiểu Tịch thật tốt, đem mấy ngày giả vờ cố tình gây hấn quăng ra sau ót, trực tiếp lao lên kéo tay hắn cười to: “Ta nói cho ngươi nghe nha, tên Thập Nhị đó thật là buồn cười quá đi . . . . .vậy mà hắn cho rằng ta là nữ mà mạnh cường bạo hắn! . . . . . sau đó buộc hắn đồng ý á . . . . ., ta đem chuyện đó giải quyết xong. . . . . Đoán chừng Oanh Oanh đang suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-phu-nhan/2005905/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.