Trong mấy ngày này,Hoa Châu thành lại ồn ào huyên náo. Lúc trà dư tửu hậu đề tài thảo luậncủa mọi người chính là Lâm gia có giống như tin đồn đã biến thành concọp giấy hay không. Tiểu Tịch và Lâm Đường Hoa thường đi ra ngoài, ýđịnh ban đầu là đi giải sầu nhưng không chỉ một lần nghe được lời bàntán đa nghi. Nghe người ta bàn tán Lâm gia không chịu được một kích chỉcó thể buồn cười và bất đắc dĩ. Thậm chí nói ba vị công tử Lâm gia đềuđã chết hết, Lâm chủ mẫu bị yêu ma nhập vào thân, dĩ nhiên đây chỉ làtin đồn của dân chúng trong dân gian. Bọn họ không quan tâm ai làm chủ ở Hoa Châu thành, chỉ cần có luật pháp Thánh quốc ở đây, chỉ cần Lâm giakhông phải là phản quốc chống chính quyền, sẽ không tạo thành gió tanhmưa máu là được rồi. Bọn họ chỉ coi đây là một chuyện đùa truyền đếntruyền đi, để cho một đôi bích nhân thường xuất hiện nơi công cộng vừaxấu hổ vừa lo lắng.
Hai người đứng ở ngoại thành bên ruộng cỏ lau mênh mông bát ngát, những ngọn cỏ lau nhẹ nhàng lay động giống như mộtnăm bốn mùa đều không ngừng phất tay hướng tới người bên cạnh, giống như đã chờ đợi hồi lâu, liền mong đợi hai người trở về. Tiểu Tịch rút vàolồng ngực Lâm Đường Hoa, nhẹ nhàng thờ dài, tiếng thở dài này bị vùi lấp trong tiếng cỏ lau rì rào, nhưng bị Lâm Đường Hoa nghe được.
Hắn cầm tay của nàng nhẹ nhàng vuốt ve, cảm thấy nàng chân thực tồn tại ởbên cạnh mình, trong thương cảm mang theo vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-phu-nhan/2005901/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.