Edit: ChieuNinh
Sáng sớm hôm sau Tiểu Tịch nấu chè hạt sen đi gõ cửa phòng Lâm Đường Hoa, cửa không có khóa, đẩy nhẹ mở ra. Nàng nhỏ giọng kêu "Đường Đường" nhưng không có người nào trả lời, nàng bước qua bậc cửa đi vào, sau đó đem chè hạt sen ấm áp để lên bàn. Nhìn thấy trên bàn sách mở ra một bức tự họa để ngay ngắn, vẽ một cô gái toàn thân ẩm ướt đứng ở trong đình lục giác, dựa lưng vào thành hồ. Lấy sắc trời lam nhạt làm viễn cảnh, nàng ôm cánh tay hình như có chút rét run, y phục trên người lãnh ướt bao quanh vóc người gầy nhỏ của nàng, nàng cười sang sảng, mắt híp lại thành một đường cong, đắm đuối đưa tình nhìn người đối diện.
Ngày hôm qua lúc đi ra từ trong địa lao dưới nước, nàng không cẩn thận bị rêu trơn bên bờ trượt một cái sau đó liền ngã nhào "chổng vó" ở trên thảm cỏ. Sau khi bò dậy nàng nhìn Lâm Đường Hoa hắc hắc cười ngây ngô, sau đó liền ở trong đình nghỉ ngơi một chút. Té một cái cũng không nặng không nhẹ, nhưng cánh tay của nàng bị trầy xước, vì vậy khi đứng ở nơi đó Lâm Đường Hoa hỏi: "Lại có sự cố?"
Nàng "Cắt" một tiếng vỗ vỗ ngực tán dương năng lực ứng biến rất thông minh của mình, vẫn cứ nói da của mình cũng không bị thương, thật ra thì cùi chỏ đã rịn ra tia máu, vì vậy nàng ôm cánh tay làm tướng kiêu ngạo, bởi vì ngăn chặn Lâm Đường Hoa sau khi biết sẽ lo lắng.
Nàng cẩn thận quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-phu-nhan/2005885/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.