Edit: ChieuNinh
Sắc trời có chút mờ tối, âm u sắp mưa.
Lâm Thành Trác trùm mũ đẩy xe, đi xuyên qua cỏ dại mọc lan tràn trong rừng cây.
"Đại công tử, để thuộc hạ đến đẩy đi." Thập Nhị phụng mệnh theo ở phía sau, nhưng kể từ lên núi tới giờ hắn đã không có bất cứ chuyện gì để làm, muốn giúp Đại công tử xe đẩy nhưng Đại công tử luôn không nói một lời lắc đầu cự tuyệt .
Ngọn núi này, là nơi lần đầu tiên Lâm Thành Trác gặp Ma Diễn. Hạ táng, coi như từ đâu tới đây thì lại trở về nơi đó. Hoa Châu thành lưu truyền một truyền thuyết, người cũng được, súc sinh cũng được, chỉ cần đưa bọn họ lên đường, thì có thể thuận lợi đầu thai chuyển thế.
Hôm nay lại có một trận mưa lớn, từ đêm qua đã bắt đầu tối tăm, kìm nén đến giờ trận mưa này như trút nước.
Lâm Thành trác đẩy xe, Ma Diễn nằm ở phía trên đang đắp vải trắng, sắc mặt Lâm Thành Trác nặng nề, lại đi vài chục mét về phía trước, chính là nơi bọn họ gặp nhau lúc ban đầu. . . . . .
Khi đó, trời cũng là như thế, mây sầu sương thảm. . . . . .
"Ngươi bị thương?" Lúc đó Lâm Thành Trác chưa tới hai mươi tuổi mặc toàn thân áo đen, trong tay đang cầm một thanh kiếm sắc bén. Thời niên thiếu hắn đã tràn đầy anh khí, giữa hai lông mày đã hình thành một sự uy nghiêm. Hắn đi qua nơi này, nhìn thấy trên mặt cỏ tranh phập phồng, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-phu-nhan/2005878/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.