Edit: ChieuNinh
Lòng bàn tay Tiểu Tịch không ngừng toát mồ hôi lạnh, nàng nắm vạt áo của mình, thật giống như mỗi một đao một kiếm cũng quơ múa đến trên người nàng, dường như muốn bóp chặt mạch máu sinh mạng của nàng.
Nàng vội vã lôi tay Độc Cô Úc ở bên cạnh lay động, hô: "Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ!"
Độc Cô Úc một mực quan sát vẻ mặt Điệp Trang ngay phía trên, nhìn nàng hào hứng bừng bừng nhìn trận chém giết, bất đắc dĩ nói: "Hôm nay nếu như người Lâm gia không chết, chắc chắn sư phụ sẽ không từ bỏ ý đồ."
Bỗng chốc Tiểu Tịch buông lỏng tay, cắn cắn môi, động tác sẽ phải chui lên xe ngựa, Độc Cô Úc kéo nàng lại nói: "Cho dù ngươi có đao có kiếm thì thế nào, ngươi biết võ công?"
"Ta...... Ta có thể tìm Lưu Y xin chút độc dược độc chết bọn họ!"
Độc Cô Úc chê cười, nói: "Ngươi độc chết người trong võ lâm, nhưng mà Thánh nữ tộc làm sao bây giờ? Không phải ngươi không biết chúng ta đều là bách độc bất xâm sao?"
Tiểu Tịch giật mình nhớ tới, dậm chân một cái qua lại bồi hồi.
Độc Cô Úc ngáp một cái, nói: "Bọn họ để cho ta chăm sóc ngươi, ta chỉ cam đoan ngươi còn sống là tốt, nhìn ý tứ này cũng không có ai chú ý tới tình huống bên chúng ta đâu."
Độc Cô Úc vừa dứt lời, liền muốn vả miệng mình một cái.
"Ngươi là miệng con quạ đen!" Tiểu Tịch gấp đến dậm chân.
Phùng Tích Viện ở trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-phu-nhan/2005826/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.