Nơi này rất thoải mái, nàng lại một lần nữa tự nói với mình, được ănđược ở, còn được người ta hầu hạ, so với cuộc sống của nàng trước đâykhông biết là tốt hơn mấy ngàn mấy vạn lần. Nhưng… vị nhị thiếu gia đótới lúc nào mới gọi nàng đến gặp?
Diệm Nương buồn bực bước xuống dưới bậc thềm đá, những bông cúc đủ màu trong vườn đã nở được quá nửa. Đếm thử thời gian, nàng đến nơi này cũng được hơn một tháng, vết thương trên người sớm đã khỏi hẳn, nhưng ngoài nha hoàn Ngọc Nhi và tên đạiphu vừa háo sắc lại vừa nhát gan kia, nàng chưa từng gặp một người nàokhác.
Qua những lần tán gẫu với Ngọc Nhi, nàng đượcbiết chủ nhân của nơi này là Khanh Cửu Ngôn, một vị đại tướngquyền thế nghiêng trời lệch đất, chẳng trách đến Khoái KiếmMã Vi xưa nay luôn hoành hành bá đạo cũng phải trơ mắt nhìnngười bị cướp đi không dám ho he một tiếng. Ngoài ra, nàng cònđược biết nhị thiếu gia chính là Cô Sát Khanh Tuần, một trongvài vị cao thủ hàng đầu trên giang hồ hiện nay, còn thiếu nữkia tất nhiên là sư muội Dương Chỉ Tịnh của hắn. Trong giang hồcó tin đồn chỉ cần bắt sống được Dương Chỉ Tịnh, không sợ CôSát không cúi đầu, qua đó có thể thấy tầm quan trọng của Dương Chỉ Tịnh với hắn. Một người như vậy, một thân phận như vậy,ơn này chỉ e không dễ gì báo được.
Nàng dừng chân lại,ánh mắt liếc về phía một bông cúc trắng vừa chớm nở. Một con bướm vàng nhạt khẽ đậu trên đó, đôi cánh yếu ớt nhẹ nhàngrung động giữa làn gió thu.
Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-nuong/48412/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.