Lúc Phó Tư Nghiên bế Nguyễn Hân ra khỏi bồn tắm, cô đã mệt đến nỗi chẳng còn tí sức lực nào nữa, đầu gối vẫn âm ẩm đau. Cô mềm nhũn người tựa vào lồng ngực Phó Tư Nghiên, anh đỡ lấy vai cô khẽ hôn lên đó, bàn tay đặt trên lưng cô xoa nhẹ.
Nguyễn Hân nhắm mắt, cả người mệt mỏi nhưng lại không buồn ngủ. Phó Tư Nghiên xoa đến eo cô: “Có đau không, anh xoa bóp cho em nhé.”
Nguyễn Hân đột nhiên ngồi dậy, cô với lấy chiếc áo khoác bị anh ném bên cạnh khoác lên. Phó Tư Nghiên thấy cô định xuống giường thì nghĩ cô lại dở chứng nửa đêm đòi ra ngủ riêng nên với tay ôm cô lại kéo vào chăn.
“Đi đâu?” Anh dựa cằm vào cổ cô, khẽ hôn lên vành tai cô.
Nguyễn Hân rụt cổ lại vỗ vai anh: “Thả em ra, em đi lấy điện thoại.”
“Muộn vậy rồi còn không ngủ đi, lấy điện thoại làm gì nữa?”
“Em có việc, anh đừng quan tâm. Á… Phó Tư Nghiên, anh làm gì đó?”
Phó Tư Nghiên thâm trầm nhìn cô, anh cúi đầu hôn lên làn da bị mình xoa đến ửng đỏ, anh nắm lấy eo cô: “Ai ban nãy kêu không được rồi đòi phải đi ngủ, kêu la xin tha hả, giờ lại có sức rồi à?”
Nguyễn Hân tức giận lườm anh, chân cô để trong chăn giơ lên định đạp anh. Phó Tư Nghiên thấy cô đảo mắt là biết cô định giở trò, nhưng anh cũng không né mà để cô đạp xả giận. Đợi cô đạp xong anh mới kẹp chân cô lại, thấp giọng nói ái muội: “Em vẫn còn sức đạp người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-nhap-tam-phi/1144238/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.