Ngày hôm sau, đồng hồ báo thức của Nguyễn Hân chưa reo thì cô đã dậy rồi, toàn thân đau nhói sau cuộc vận động, ánh nắng xuyên qua rèm cửa chiếu vào phòng, trong đầu cô nhớ lại những chuyện xảy ra hôm qua, tự tay mình cho Phó Tư Nghiên uống canh bổ thận tráng dương đó, sau đó lại kéo anh ấy đến phòng tập thể hình vận động, cuối cùng tự làm bản thân mệt đến ngủ quên.
Nguyễn Hân rõ nhẹ vào đầu mình, cô đã làm những chuyện ngu ngốc này, rốt cuộc là lúc đó cô nghĩ thế nào mà giữa đêm khuya kéo Phó Tư Nguyên đi tập thể dục, vả lại anh ấy còn phối hợp cô, đúng là hành vi kì quặc mà.
Ngồi trên giường đơ được một lúc, điện thoại bỗng reo lên, là cuộc gọi đến của Hạ Y Đồng, cô bắt máy, bên kia vọng lại giọng nói đầy khách sáo như đang thám thính tình hình: “Là Hân Hân phải không?”
Hân Hân chau mày, “Không phải tôi còn có thể là ai được?”
Còn có thể là chồng bạn mà, Hạ Y Đồng nhớ lại cuộc gọi tối qua, có chút ngượng ngùng và nói: “Tối qua tôi quay xong phim có gọi cho bạn, muốn hỏi tình hình bên bạn như thế nào rồi, không ngờ rằng chồng bạn lại bắt máy.”
“Lúc nào?”
“khoảng 11 giờ hơn.”
11 giờ hơn, có thể lúc đó mình đã ngủ rồi, đúng lúc Phó Tư Nghiên nghe được tiếng điện thoại reo lại thêm việc anh ấy biết Hạ Y Đồng là bạn thân của mình nên đã bắt máy giùm mình, Nguyễn Hân không ngạc nhiên gì rồi ừ một tiếng nói: “Lúc đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-nhap-tam-phi/1144204/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.