Trở về Mẫu Đơn các, chúng nữ đều mỉm cười nhìn Hoa Tinh. Ám Nhu hô to lên:
"Ô, Hoa đại ca, có đúng là huynh lại hoa tâm đuổi theo nữ nhân thần bí đó phải không? Nơi này có nhiều tỷ muội xinh đẹp như thế huynh không biết quý trọng, sao còn rảnh rỗi đi tìm nữ nhân khác? Thật là lòng tham không đáy mà, nam nhân quả nhiên không có ai là tốt cả, chỉ giỏi hoa tâm tìm nữ nhân, hừ, sắc lang Hoa Tinh."
Hoa Tinh không nghĩ đến vừa quay lại đã bị Ám Nhu giáo huấn, nhất thời ngẩn người, nhìn quanh chúng nữ, chỉ thấy mọi người cũng đang cười trộm, không có ai đứng ra giải vây cho hắn. Hoa Tinh nhìn Ám Nhu, mỉm cười quái dị, nói một cách không có hảo ý:
"Ngươi dám mắng ta là sắc lang ư, ta sẽ sắc cho ngươi xem, xem ngươi sau này còn dám nữa hay không." Nói xong bắt lấy Ám Nhu đang muốn chạy trốn, một tay bóp vào cặp mông căng tròn của nàng, dùng sức xoa xoa, cười nói:
"Dám mắng ta ư, đánh vào mông ngươi." Nói xong tay phải dừng lại nơi bán cầu, dùng sức ngắt nhéo.
Ám Nhu sắc mặt đỏ bừng, ánh mắt thẹn thùng, kêu lên:
"Sắc lang kìa, Tô Ngọc cứu ta, tỷ tỷ cứu muội, sắc lang Hoa Tinh khi dễ người ta, Phi lễ quá đi mất."
Thân thể giãy giụa vặn vẹo, cặp mông tròn lẳn không ngừng né tránh, bộ dáng hấp dẫn vô cùng. Tô Ngọc và Ám Vũ liếc mắt nhìn nhau, chậm rãi bước lên, cùng nói:
"Công tử, Hoa đại ca, tha cho Ám Nhu đi, bây giờ đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-ngo-chi-lu/1556650/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.