Vẻ mặt Diêu Ngọc Anh thoáng qua nét thê lương, nàng cười nhạt: "Võ lâm, không có nơi nào là yên ổn, ai biết được tương lai sẽ ra sao? Có lẽ tương lai thuộc hạ không chết, không chừng thuộc hạ cũng sẽ đi theo công tử? Đã nhiều năm trôi qua, ai ai cũng tưởng rằng thư viện phát triển rất thuận lợi, đâu ngờ được trong hai mươi năm, chủ quản các nơi đã chết khoảng ba trăm người, chia đều ra thì mỗi tháng phải chết một người. Phải giấu mình dưới ánh dương quang mà hành sự, có nhiều sự tình mà rất nhiều người không thể nào biết tới. Ngoại trừ phạm vi thế lực của chủ quản ra, thì sự an toàn gần như là không có, mỗi khi đi ra ngoài lãnh địa, là mỗi lần đối mặt với tử vong. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
Trung Nguyên là phạm vi thế lực của Thông Thiên giáo và Võ Lâm thư viện, ở chỗ này chúng ta phải nhường nhịn bọn họ, bằng không sẽ đối đầu với nguy cơ bị họ tru diệt. Đồng thời chúng ta phải che giấu mọi hành tung, không thể để họ phát hiện ra, nếu không tất cả mọi người tại nơi này đều phải chết, bởi vì trước đây đã xảy ra vô số sự tình như vậy. Hiện giờ, bởi vì có công tử ở đây, chúng ta mới dám to gan xuất hiện, nhược bằng trong dĩ vãng, muốn điều tra bất cứ sự tình gì đi chăng nữa, chúng ta chỉ có thể âm thầm tiến hành. Do công tử uy chấn Trung Nguyên, nên động thái của Võ Lâm thư viện đối với chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-ngo-chi-lu/1556596/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.