Editor: nnanhh15
Tác giả: Thanh Phong Mạc Vãn.
_______________
Vợ ơi, nhiều năm như thế, anh vẫn không ngừng viết thư cho em, chẳng sợ trong bảy năm nay, chỉ thu được hai phong thu hồi âm, nhưng anh cũng thật sự là cao hứng, hai phong thư kia là lúc em học đại học gửi cho anh, đến bây giờ anh vẫn đang còn cất giữ, thường xuyên lấy ra để đọc.
Vợ, anh đi rồi, sau này em không còn phải sợ anh mặt dày mày dạn đi theo em, em đi nam, anh đi nam, em trốn ra bắc, anh cũng đuổi theo ra bắc, sau này trời nam đất bắc, em nơi nào cũng có thể đi, thật xin lỗi, bởi vì anh mà em phải trốn vào khe núi.nnanhh15
Vợ, chờ đến lúc em nhìn thấy phong thư này, cũng không biết em được bao nhiêu tuổi, nếu em còn trẻ, vậy hãy đi tìm người con trai mà em thích rồi gả đi, em yên tâm, anh sẽ ở trên trời chúc phúc cho em, cũng sẽ giúp em trông chừng hắn, không cho hắn bắt nạt em, nếu hắn làm em không cao hứng, em đến trước mộ của anh nói một tiếng, dù có biết thành quỷ anh cũng muốn giết chết hắn!
Nếu em đã già rồi, nếu em có hài tử, vậy để cho con của chúng ta chăm sóc em thật tốt, nếu không có con, hay là em về nhà đi, anh trai của em đều thương em, có anh trai chăm sóc, anh sẽ càng yên tâm hơn một ít.
Vợ, kỳ thật, tưởng tượng lúc chết, anh sẽ không thể thấy được em, anh rất sợ hãi, cũng không biết đây có tính là trách nhiệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-mat-hon-lenh-kieu-the-than-y-cua-luc-thieu/1248293/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.