“Cái gì bất đồng? Hạo hỏi cái gì? Tử Đồng không hiểu.” Gần đây Hạo thật kỳ quái, luôn là nói một ít lời y nghe không hiểu.
“Tử Đồng.” Mộ Dung Viêm Hạo nắm hai tay của y, để cho y ngồi ở trên cái ghế đối diện ngồi xuống, rất chân thành hỏi y, nhìn y, muốn từ trong đó tìm ra đáp án chính xác nhất. “Ở trong lòng của ngươi, Hạo trọng yếu, haylà mọi người trọng yếu?”
Hạo trọng yếu, hay là mọi người trọng yếu?
Suy nghĩ kỹ lâu thật lâu.”Tử Đồng không hiểu được, tất cả mọi người rấttrọng yếu.” Y không muốn làm búp bê nữa rồi, chỉ cần có Hạo có mọingười, y cũng không phải là búp bê, có thể khóc có thể cười, có thể nóichuyện có thể nghe. . . . . . Tất cả mọi người trọng yếu như nhau,không có mọi người Tử Đồng cũng không phải là Tử Đồng.
Nắm chặthai tay so với mình nhỏ rất nhiều, cỡ nào nghĩ nắm như vậy cả đời, nhưng trong lòng lại mâu thuẫn quá nghiêm khắc một vị trí, một vị trí độcnhất vô nhị.
“Hạo, Tử Đồng nói không đúng sao?” Tại sao Hạo không nói lời nào, y thật sợ hãi, thật sợ Hạo không cùng y nói chuyện, khôngđể ý tới y.
“Không có không đúng, ta chỉ là muốn biết, ở tronglòng Tử Đồng, ta có phải hay không giống nhau? Hay bất đồng, có thể làmcho ta muốn cầu ngươi, trừ ta ra ngươi sẽ không đi thân mật ôm ngườikhác, đừng đối xử bình đẳng hôn an ủi đối phương, có thể lúc nào cũngnghĩ tới ta, nhớ tới ta, có thể dắt tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-luyen-tan-dong/3125487/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.