“Công tử, ngươi hảo hảo ngồi đừng nhúc nhích, chờ ta đến dắt tay ngươiquay về trang viện, được không?” Để Tử Đồng đưa lưng về bốn người ngồixuống, chỉ bằng bóng dáng có thể nhìn thấy một đầu tóc đen thẳng dàiphiêu dật.
Không rõ cho nên y gật gật đầu, một mình nhàm chánngoạn ngón tay của mình. Làm đồ chơi nhiều năm của Mộ Dung Hàn như vậy,im lặng với y mà nói là chuyện dễ dàng; cho dù y đã thích có thể nói, có thể nghe, cuộc sống có thể biểu đạt hỉ nộ ái ố, nhưng tính tình nhiềunăm dưỡng thành dĩ nhiên trở thành một loại thói quen.
Kỳ thậtnếu không có Tử Nhan phân phó, ở dưới tình huống không ai nói chuyện, yvẫn như cũ ngoan ngoãn ngồi một người bất động, nhiều lắm phát ra vàicâu hỏi.
“Bốn vị có gì sao?” Nếu nàng nhớ rõ không sai mà nói,nơi này hẳn là còn thuộc địa bàn Mộ Dung gia mới đúng, lúc trước giáohuấn còn chưa đủ khắc sâu sao?
Nếu không có hai nhân sĩ thần bíkia chỉ thị, , Hách Liên Dung Dung đã sớm ra tay giáo huấn nô tỳ khôngbiết tốt xấu này, cho dù ở ngoài sáng người bên cạnh mình mặc dù nhiều,nhưng là dưới tình huống đánh nhau không lại đối phương.
Khônglâu nhận được thông tri của người nọ, hiểu được Mộ Dung Viêm Hạo sángnay trở về trong thành làm việc, muốn bọn họ đến Ly Trần biệt viện phíađông bờ sông, nói là gặp hai người, trong đó có một người bọn hắn có thể xoay chuyển cùng Mộ Dung Viêm Hạo trong lúc đó.
Nhìn Tử Nhan lại nhìn nam tử tóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-luyen-tan-dong/3125477/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.